Hi quý vị. , AZ PET xin chia sẽ về các chủ đề ít người biết xung quanh cuộc sống bằng bài chia sẽ Tả Cây Bàng Lớp 7
Đa phần nguồn đều đc update ý tưởng từ những nguồn trang web lớn khác nên sẽ có vài phần khó hiểu.
Mong mỗi cá nhân thông cảm, xin nhận góp ý and gạch đá bên dưới comment
Quý độc giả vui lòng đọc bài viết này ở nơi không có tiếng ồn kín để có hiệu quả tốt nhất
Tránh xa tất cả các thiết bị gây xao nhoãng trong việc tập kết
Bookmark lại nội dung bài viết vì mình sẽ update liên tục

RSS

Cây bàng là loại cây mọc từ ngõ xóm, ven sông, rồi tỏa ra khắp sân trường. Cây bàng như chiếc ô che mưa che nắng cho khắp các xóm làng.
Bạn đang xem: Tả cây bàng lớp 7
Cây Bàng sải những cánh rộng, mọc thành từng lớp xếp chồng lên nhau. Đứng dưới gốc cây ta cảm thấy dễ chịu dưới một mùa hè nắng gắt, dưới những cơn mưa rào dù không thể che hết mưa nhưng cũng cố tạo thành một chiếc ô tạm bợ mỗi khi cơn mưa rào bất chợt ập đến.
Cây bàng là loài cây gắn liền với tuổi thơ của chúng ta. Mỗi ngày trước khi tan học hay giờ ra chơi, chúng tôi đều tụ tập dưới gốc cây bàng kể cho nhau nghe những câu chuyện trên trời dưới đất. Chơi trò chơi thời thơ ấu. Ngồi dưới góc cây bàng, chúng tôi như có bàn tay mẹ dang rộng che nắng cho đàn con. Cái nắng nóng của thời tiết đã khiến chúng tôi sáng chế ra một chiếc quạt tay làm từ lá bàng, giống quạt tre.
Nó gắn liền với bao thế hệ học sinh dưới những mái trường. Từ cấp 1 đến cấp 2, cấp 3, hình ảnh cây bàng luôn hiện hữu trước mắt chúng ta. Giờ giải lao là giờ giải trí để chúng tôi ngồi dưới ghế đá sân trường và đổi bài.
Nơi đây cũng là điểm hẹn quen thuộc của mỗi học sinh chúng tôi bởi lẽ dĩ nhiên không có nơi nào mát và che nắng hơn nơi đó. Điểm hẹn đó với hội bạn thân là cùng nhau nhảy dây và chơi đùa
Vào mùa đông những tán lá xanh đó không còn nữa, vì vậy chúng ta phải đợi cho đến khi nó hồi sinh. Nhìn cây bàng, tôi cảm phục sự sống của nó, mùa đông nó trơ trọi, gầy guộc, mùa xuân nó càng thể hiện sức sống mãnh liệt.
Chúng tôi thầm coi cây là tri kỷ của mình, nó luôn hiện diện trên hành trình tri thức của chúng tôi.
Đông cứng. Một cơn gió mạnh lướt qua tôi làm rơi chiếc lá bàng già màu vàng sậm trên vai tôi. Chiếc lá héo cuối cùng. Tôi nhẹ nhàng đón lấy, ký ức về cây bàng chợt ùa về.
Những năm tháng đi học, tôi đã quen với hình ảnh cây bàng cằn cỗi. Tôi đã nhiều lần đứng dưới gốc cây, tự hỏi nó có gì đặc biệt? Bang không bao giờ giữ nguyên! Có lẽ sự thay đổi qua bốn mùa làm nên điều gì đó đặc biệt?
Vào mùa thu, lá bàng rơi đầy sân trường, để lộ những quả bàng xanh hình thoi. Ngay lập tức, con đại bàng vàng rực, nhẹ nhàng và không phô trương. Tôi chưa từng ăn quả bàng nhưng nghe nói ngọt và chát, vỏ dai nhưng vẫn ngửi được mùi thơm thoang thoảng.
Khi mùa đông đến, cây trơ trọi, trơ trọi. Nơi nào những tán lá xum xuê? Con đại bàng giơ cánh tay gầy guộc lên. Nhìn cây bàng mà tôi thấy chạnh lòng. Khi những cơn gió lạnh thổi qua, cây bàng có run rẩy không? Bằng có lạnh lùng, với thân hình gầy gò như vậy không? Nhưng bên trong thân hình gầy guộc ấy là một luồng sinh khí mạnh mẽ. Để mùa xuân đến, cây bàng bừng tỉnh, đâm chồi nảy lộc. Từ nách cành mọc lên những chồi non xanh mơn mởn, nhỏ xinh như ngón tay em bé. Những chồi non như ngọn lửa xanh thắp nến trên cây trông rất vui mắt. Mỗi ngày nhìn cây bàng, tôi thấy nó có chút thay đổi. Cho đến khi nụ hé thành lá, tôi mới nhận ra đã sang hè.
Mùa hè. Những chiếc lá cọ to bằng lòng bàn tay tạo thành một chiếc ô xanh khổng lồ để chúng ta tập thể dục dưới nắng. Những bông hoa trắng sáng như những vì sao từ trên trời rơi xuống.
Tôi nhớ khi mới bước chân vào trường, cây bàng đã gục đầu xuống đầu tôi như một lời chào vui tươi của một người bạn mới. Khi tôi buồn, cây cũng buồn cùng tôi. Cây nhẹ nhàng rơi lá và hoa trên vai em. Với tôi, cây như một người anh hiền lành, chất phác. Anh không biết tặng tôi những món quà vật chất giá trị mà chỉ ngây thơ tặng tôi những gì anh có.
Cây bàng cũng có mặt trong loài được “sưu tầm”. Đó là những cây đẹp nhất nhẹ nhàng dẫn giao mùa vào thu. Tôi nhớ câu hát “Mùa thu Hà Nội, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ…”. Cây bàng của tôi đã trở thành một nét đặc trưng của mùa thu Hà Nội. Em không thể tưởng tượng được nếu sân trường em bỗng dưng thiếu bóng cây bàng… Mọi chuyện sẽ như thế nào? Đó sẽ là sự trống trải và nhớ nhung …
Giờ thì tôi đã hiểu vì sao cây bàng lại đặc biệt như vậy! Không có vẻ đẹp tuyệt vời cũng không có hương thơm quý phái. Cây sồi đặc biệt theo cách riêng của nó. Không bị nhầm lẫn với bất kỳ cây nào khác.
Trong số các loại cây ở Việt Nam, mỗi loại cây đều mang một vẻ đẹp và ý nghĩa riêng. Nhưng với tôi, có lẽ cây bàng là một người bạn vô cùng thân thiết. Em yêu cây bàng như một sinh linh vì cây bàng là nhân chứng cho bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ em.
Từ khi biết nô đùa, chạy nhảy cùng các bạn ở gần nhà, tôi đã thấy cây bàng sừng sững ở đầu làng gần chợ nhỏ. Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, nổi lên những cục sần sùi. Bà tôi nói đó là mắt chim ưng. Rễ cây bám sâu vào lòng đất vững chắc qua mưa gió.
Bạn bè cùng trang lứa tôi thường ngắm nhìn sắc đỏ của hoa phượng để mong mùa hè đến. Nhưng tôi thích ngắm nhìn sự thay đổi kỳ diệu của những chồi non của cây bàng chuyển thành lá – đối với tôi, đó là báo hiệu của mùa hè. Vào mùa hè, cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh. Những tán lá như những chiếc ô xanh mát che nắng trưa hè oi ả. Dưới gốc cây là cả một kho truyện cổ tích của lũ trẻ con làng nhỏ. Lũ trẻ chúng tôi thường dùng lá bàng làm trâu chọi, chào sừng nhọn, sáp nhau trong tiếng hò reo. Vào những đêm trăng sáng mà không có điện, chúng tôi rủ nhau chơi trò “rồng rắn” quanh cây bàng cổ thụ thật vui…
Gốc xù xì, rễ chùm tỏa ra nhiều hướng nên lá, cành, từng chùm hoa trắng nhỏ mà kết thành quả thì tốn bao nhiêu sức lực. Bàng hứng nắng trên đầu để gốc mát quanh năm, để nắng trưa hè lọc qua lung linh huyền ảo. Trong chiếc lá bàng xanh ấy là thế giới riêng của những chú chim sẻ nhỏ và những chú sâu. Đứng dưới gốc cây bàng, nghe tiếng chim cuốc kêu thật vui tai.
Xem thêm: Bài 1: Cách tìm các khoảng đơn điệu của hàm số đã xét? Tính đơn điệu của chức năng được coi là như thế nào?
Tạm biệt mùa hè, cây bàng đón mùa thu bằng làn sương mỏng và nắng thu để lá xanh dần ngả vàng. Rồi một ngày, khi gió se lạnh, mưa thưa dần, đó là lúc những quả bàng chín lác đác quanh gốc cây. Lũ trẻ con xóm tôi mỗi khi đi học về đều ra gốc cây bàng để tìm ăn quả bàng. Đối với chúng tôi, quả bàng chín là một đặc sản ngon. Khi ăn có vị ngọt, chua, hơi chát. Nếu ai đã cầm trên tay quả bàng chín mọng chắc chắn sẽ không thể quên được mùi thơm nhẹ nhàng tỏa ra từ lớp vỏ vàng bóng. Bẻ hạt ra, bạn sẽ thấy nhân hạnh nhân màu trắng sữa, béo và thơm lạ thường. Phải chăng những gốc bàng đã phải cần cù, chịu khó chắt chiu sinh sôi trong lòng đất mẹ mới có được những trái bàng thơm ngon như vậy!
Lá từ màu vàng nhạt, sẫm lại rồi chuyển sang màu nhuộm đỏ sẫm. Đã đến lúc gửi thiệp hồng đầu đông cho con người và cây cỏ. Từng cơn gió bắc thổi mạnh, lá bàng rời cành bay vào khoảng không như luyến tiếc điều gì rồi nhẹ nhàng đáp xuống bãi cỏ. Mùa đông đã thực sự đến! Bàng rụng lá, trơ cành giữa mùa đông lạnh giá. Nhiều hôm mưa phùn gió bắc, tôi thấy thương cây bàng lắm và thầm hỏi: “Bang ơi, lạnh lắm, em có lạnh nhiều không?”. Những chiếc lá khô xào xạc trên lối đi như lời đáp: “Cảm ơn anh, em không sao. Mùa thu qua đi, mùa đông qua đi, rồi mùa xuân lại đến, chúng ta đã quen rồi!”
Chia tay những ngày đông giá rét, khi xuân về, cây bàng lại khoác lên mình những ngọn lửa xanh. Rồi những ngọn lửa xanh ấy cứ lớn dần lên… Bang cựa quậy, mở to mắt nhìn bầu trời xanh thẳm. Và thật kỳ diệu, chỉ vài ngày không báo trước, chú đại bàng đã hoàn toàn thay đổi với tấm áo choàng xanh tươi. Cây cối xòe rộng, cành lá đung đưa vẫy gọi bầy chim về tụ hội ríu rít. Bọn trẻ chúng tôi lại đang nô đùa vui vẻ dưới gốc cây bàng, ngước nhìn cây đang đổi màu và mong chờ một mùa hè đầy ắp những kỉ niệm tuyệt vời…
Cây bàng thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ, tuổi học trò. Thời gian trôi qua, cây đa vẫn đứng đó nơi đầu xóm nhỏ, tỏa tán che nắng, che mưa cho bao thế hệ. Có ai lớn lên, đi xa vẫn nhớ đến cây bàng? Còn tôi, mỗi khi cầm trái bàng chín trên tay, tôi nghe thấy giọng ai đó trong gió: “Bạn ơi, cuộc đời này đẹp quá!”. Đó là âm thanh của đất, của trời, hay âm thanh của cây sồi già thân yêu?
Trong sân trường em có rất nhiều loại cây, em ấn tượng nhất là cây bàng. Những hàng bàng xanh ngút ngàn, đứng trên tầng 2 nơi lớp học của tôi nhìn xuống là những tán lá xum xuê gắn liền với những năm tháng học trò.
Em rất thích cây bàng vì nó như một người bạn thân nhất của em. Nó gắn bó với tôi trong những ký ức buồn vui lẫn lộn của tuổi thơ. Bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông, vào mùa nào cây bàng cũng mang một vẻ đẹp riêng.
Vào mùa đông, những chiếc lá trơ trụi, những thân cây xù xì, xù xì như đã chết vì rét và mưa bão. Nhưng tôi biết rằng cây có sức sống rất mãnh liệt. Nó chỉ thu mình lại để vượt qua sự khắc nghiệt của thời tiết lạnh giá.
Để rồi khi mùa xuân đến, những cây sồi xù xì ấy sẽ nở những chồi non xanh mơn mởn, sưởi ấm lòng người, mang đến cho con người sức sống vô cùng mãnh liệt.
Nhìn những chồi non ấy, người ta sẽ hiểu cây bàng đã sống như thế nào. Hồi sinh biết bao sau những ngày đông lạnh giá. Rồi khi những chiếc lá ấy lớn lên, những chiếc lá to xòe ra như những chiếc quạt của ông già Bờm, tạo bóng mát cho các chàng trai cô gái ôn bài, rồi chơi trò nhảy dây, bắn bi dưới tán lá. rộng rãi và mát mẻ.
Lúc này, cây như một cô gái đang độ tuổi xuân thì vô cùng duyên dáng khoác lên mình tấm áo xanh huyền ảo tạo nên một bức tranh tươi mát. Trên những tán lá xanh mướt ấy sẽ xuất hiện những bông hoa li ti rất dễ thương, để khi nắng hè bắt đầu xuyên qua cành cây cũng là lúc các bạn học sinh được dịp tận hưởng bóng mát. ánh sáng dưới bóng cây sồi.
Cây bàng như một người mẹ nhân hậu, hiền lành sẵn sàng che chở cho những đứa con tinh nghịch đang nô đùa, nghịch ngợm dưới cái bóng quá lớn của mình. Và mỗi buổi trưa hè, người ta thường bắt gặp năm ba đứa trẻ nô đùa, run rẩy dưới bóng lá bàng.
Để rồi khi thu sang, những cây bàng chuyển màu lá xanh tươi rồi chuyển sang màu vàng, rồi đỏ tạo nên một bức tranh mùa thu vô cùng đẹp mắt. Những quả bàng còn chín vàng trên cây đã trở thành món ăn khoái khẩu của các cô cậu học trò. Vị của quả vừa chua vừa chát nhưng lại khiến học sinh vô cùng thích thú.
Khi cắn miếng đầu tiên, bạn sẽ thấy hơi đắng nhưng càng ăn càng thấy quả có vị ngọt rất riêng. Nếu ai đã từng qua tuổi học trò mà chưa từng ăn quả bàng thì thật đáng tiếc vì chưa được sống đúng với tuổi thần tiên.
Những quả hạnh chua chua ấy làm nên hương vị của tuổi thần tiên độc nhất vô nhị. Nó trở thành kỉ niệm khó quên trong lòng mỗi chúng ta. Rồi đến mùa thu, những chiếc lá vàng dần theo những cơn gió nhè nhẹ rời rìa tạo nên một bức tranh mùa thu vàng rất đẹp nhưng cũng gợi chút bùi ngùi, chút bâng khuâng của tuổi học trò.
Em rất yêu quý cây bàng vì nó là người bạn thân thiết, tri kỉ của tuổi học trò. Cây đã chia sẻ với chúng tôi biết bao kỉ niệm vui buồn trong quãng đời học sinh của cô.
Mai này, khi lớn lên, tôi sẽ không bao giờ quên được cái vị chua chua cay cay của trái bàng chín thơm lừng, những tán lá xum xuê trong nắng hè, tiếng ve kêu râm ran trên những tán lá xanh, của chồi non. chồi non khi mùa xuân đến. Cây bàng đã là kỉ niệm mãi mãi in sâu trong tim em. Đó là một phần tuổi thơ ẩn chứa trong ký ức tuổi thơ.
Thể loại: Chung
Nguồn tổng hợp
from Duy Pets https://ift.tt/3mfXrdp